MS94: Võ Thị Như Ý

Họ tên : Võ Thị Như Ý
Tên đăng nhập website www.infoq.vn : nhuy12ss@gmail.com
Ngày tháng năm sinh : 30/4/1993
Công việc hiện tại : sinh viên đại học Sư Phạm Đà Nẵng
Khoa Sinh - Môi trường
Sỡ thích: tán gẫu với bạn bè, đọc tiểu thuyết, xem hoạt hình, chương trình thế giới khoa học, shoping và di du lịch

MỘT BUỔI CHIỀU…..
Những tháng ngày lao đầu vào học cũng đã qua, thả cái cặp nằm nghểnh ngang trên bàn học, tôi đã phone ngay cho nhỏ bạn thân:” Chiều ta qua mi nhé, tắm biển hè..”.Cái gật đầu cười ha há của con nhỏ cũng làm tôi háo hức. Từ Hòa Liên xa xôi chạy qua biển Phạm Văn Đồng quả là một hành trình dài, nhưng nó xứng đáng. Tôi đang hình dung ra những bãi cát nối dài, những con song vỗ bạc đầu.
Nó đẹp hơn tôi nghĩ nhiều .Nắng buổi chiều gay gắt thế đấy nhưng khi buông xuống thì nó dễ thương làm sao. Từng tia lá lọt qua khe lá dừa làm mọi tuyệt hơn.Tôi và nhỏ bạn đứng trầm ngâm trước biển. Đứa nào cũng lặng thinh, không ai nói ai một lời. Có lẽ chúng tôi đã lớn. Nhìn biển Đà Nẵng rộng bao la thế, tôi nhìn lại quãng đường tôi đã qua, 12 năm đèn sách và giờ là cô sinh viên của trường đại học Sư Phạm Đà Nẵng, âm ỉ mối tình đầu ngây thơ và nước mắt trong những ngày hè cuối cấp. Tôi mĩm cười và chấp nhận tất cả, con đường tôi đi đâu trải đầy hoa hồng.Nhỏ Hằng – bạn tôi chụp lén tôi khi nào không hay.Thế là tôi giật mình bởi tiếng cười khanh khách của nó :” ý tum tâm trạng quá “. Ừ thì tôi vốn đa sầu hơn nó.
Nó rủ tôi xuống biển.Như vứt lại sau lưng tất cả,những lo âu của học hành ,những khó khăn trong cuộc sống, tôi thả mình vào biển, dang rộng đôi tay để đón lấy tất cả. Đó là muối mặn của thăng trầm cuộc sống, nhưng phút bình yên để tôi tĩnh lặng ,và hơi mát dể chịu của gia đình ,bạn bè, người thân. Tôi vẽ một trái tim thật lớn trên bãi cát như để gắn hai trái tim nhỏ bé của chúng tôi lại ,hòa cùng một nhịp đập. Đứng như thế này ,không thể không làm kĩ niệm được , nhờ một anh chụp hộ .Vì chụp bằng điện thoại nên phải chỉnh sửa hoài, tụi tui cười cũng mỏi miệng ấy chứ. Nhìn ảnh đứa nào cũng cười tít mắt .” cười không thấy mặt trời”. “ Hằng ơi, ta yêu mi nhiều lắm !” Con bạn từ thưở mẫu giáo , cởi truồng tắm mưa, học hai nơi cách xa nhau nhưng vẫn có một con đường chung cho cả hai . Đó là con đường phủ đầy ổi ,cốc ,xoài, của sỡ thích tán gẫu , shoping và một trái tim rực lữa ,sẵn sàng hi sinh vì bạn. Ngần ấy thôi cũng đủ để cho tình bạn chúng tôi bền vững cả mười mấy năm qua.
Đùa giỡn, kể cho nhau nghe tất cả những bí mật, cả hai đều thấm mệt,ngồi bệt trên tảng đá trước khu resort ,vẫn không quên nhiệm vụ là tranh thủ thiên nhiên đẹp như thế này .Rồi lại nhờ người ta chụp hai cô nhóc này. Dặn kĩ là anh phải lấy cho được hai đôi dép lào mới thôi. Tụi tui cười làm anh ta ngớ người ra ,trông vui quá đi mất.
Tấm ảnh đó rõ nét chân dung hai đứa nên tôi thích lắm, tôi bắn blutook qua nhanh để tối về post lên facebook ,làm phong phú cái album của tôi.
Vỏn vẹn chỉ một buổi chiều nhưng tôi đã thấm được cái nắng ,cái thú vị của mùa hè.Nở thêm những bông hoa mới của tình bạn chúng tôi .Như một chuyến chạy trốn để rồi chấp nhận mà tự nhủ sẽ cố gắng hơn.Phải nghĩ ngơi để bắt đầu năm học mới . ……Hè ơi, tao đến với mày đây……………………………….
| Thể lệ cuộc thi | Bình chọn | Giải thưởng