MS33: Đặng Nữ Như Quỳnh

Họ tên: Đặng Nữ Như Quỳnh
Tên đăng nhập: jennydangtruong@gmail.com
Ngày tháng năm sinh: 05/11/1996
Công việc hiện tại: Học sinh
Sở thích: dã ngoại, nghe nhạc, chơi trò trẻ con...

MÙA CỦA KỶ NIỆM

Trong bốn mùa của đất trời, nếu như mùa xuân là mùa của khát khao hy vọng, mùa thu là mùa của thi ca lãng mạn, mùa đông là mùa của yêu thương thì mùa hạ chắc hẳn là mùa của kỷ niệm. Nói như thế quả thật không sai. Bởi đối với mỗi người, ở mỗi thời điểm khác nhau, mùa hạ đều có ý nghĩa riêng.
Mùa hè của trẻ nhỏ là những ngày rong chơi thỏa thích, là những buổi trưa không ngủ trốn mẹ đi chơi cùng bạn bè, và cũng là những bữa bị đòn roi đến phát khóc.
Mùa hè của những đứa học sinh như tôi là mùa của thi cử dưới cái nắng gay gắt. Những buổi trưa nóng nực vẫn phải lăn ra mà học ôn những mong được kết quả tốt nhất. Ngay lúc này, con mới cảm nhận rõ rệt sự quan tâm, tình yêu mà mẹ dành cho con trong những đêm mẹ lo con không ngủ được vì hồi hộp, hay ngủ chập chờn chỉ bởi con bị sốt nặng vì trời nắng. Sau vài bữa thi căng thẳng, lại là một chuỗi ngày vui chơi thỏa thích. Cùng bạn bè, cùng gia đình tạo nên những kỷ niệm đẹp sau những buổi dã ngoại. Tôi và bạn lại càng hiểu nhau hơn, tôi cảm thấy bạn không đáng ghét như trước nữa. Vui đấy, nhưng lại càng buồn vì khoảng thời gian này quá dài, thầy cô ơi, bạn bè ơi, trường lớp ơi, sao mà nhớ thế này.
Đấy cũng là mùa chia tay của học sinh cuối cấp. Tiếng ve kêu râm ran trên cành phượng vĩ, báo hiệu giờ chia tay đã sắp đến, nhưng mà sao tôi cứ mãi không muốn rời xa thế này? Vẫn biết rằng với công nghệ hiện đại, ta vẫn có thể nói chuyện khi cách nhau hàng ngàn km. Thế nhưng trong lòng vẫn có tiếc nuối, vẫn có hoài niệm, chẳng muốn rời xa nhau chút nào. Ngay cả hai đứa đối chọi nhau như nước với lửa, trong giờ phút này vẫn không cầm nổi nước mắt khi nhìn vào mắt nhau.
Đối với những người đang làm việc, mùa hè cũng là một dịp tận hưởng bên gia đình, bạn than, bồi đắp tình cảm thêm nồng nàn. Những khúc mắc, hiểu lầm, sai sót trong các mối quan hệ xã hội cũng giải quyết trong các chuyến đi. Chị trưởng phòng khó tính hôm nay bỗng trở nên dịu dàng hơn, tốt bụng hơn, khuôn mặt chị thật trẻ hơn so với số tuổi khi bỏ đi cặp kính cận dày cộm, thay bộ quần áo công sở cứng nhắc bằng bộ váy mùa hè mát mẻ. Ông chủ nghiêm khắc cũng trở nên dễ dãi, chủ động đưa nhân viên đi hát karaoke sau khi dùng bữa cơm, hơn nữa lại hiền hòa nhắc nhở, chỉ ra những sai sót trong làm việc của mọi người. Nhân viên cũng trở nên ngoan ngoãn nhận lỗi và sửa lỗi qua lời nhắc nhở ấy.
Còn với các cụ lớn tuổi, ngoài vài ngày tết ít ỏi, mùa hè cũng là dịp sum họp, con cháu nghỉ hè lại về thăm ông bà, ở lại hẳn với các cụ vài tuần hay cả tháng làm đối mắt hằn những vế chân chim cùng gò má gầy gò như căng cả lên vì vui sướng. Cái các cụ cần không phải là thứ tiền bạc vật chất, những tiện nghi đủ đầy. Trong cái tuổi gần đất xa trời này, mỗi phút giây gần con cháu, đã là một niềm vui sướng, hạnh phúc, là ân huệ ban cho các cụ rồi.
Dù là kỉ niệm vui hay buồn, dù mang đến những cảm xúc khác nhau nhưng trong tâm trí mỗi người, mùa hè vẫn là mùa của thân thương, mùa của sự sẻ chia tình cảm. Ba bức ảnh tôi chụp đều là ba kỉ niệm đẹp của tôi cùng gia đình và bạn bè- những người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi.
| Thể lệ cuộc thi | Bình chọn | Giải thưởng